Lưu Quang Chi Thành
Nhân Mã bám theo đám nữ sinh kia vào đến tận KTX nữ, có vẻ như họ lén đi mua đồ nên không vào bằng đường cửa chính mà lẻn phía sau cửa thoát hiểm. Nhìn bọn họ gõ mật mã gì đó lên cửa, kế đó có bóng nữ sinh khác bên trong mở cửa, có vẻ như lối thoát này bị khóa bên trong… Nhìn cánh cửa đóng sầm lại, Nhân Mã băn khoăn có nên bám theo hay không, dù sao KTX nữ cũng là một nơi anh không nên xâm phạm….
Nhưng những lời nói anh nghe được cũng chưa chắc là thật, có lẽ do anh nhạy cảm quá, chuyện gì liên quan tới Cự giải cũng khiến anh mất bình tĩnh. Vừa quay đi chỗ khác, Nhân Mã tấp vào một góc, lấy một điếu thuốc ra và hút… Nhìn anh như một người đàn ông trưởng thành vậy….. Nhân Mã cũng chẳng ưa gì thuốc lá kinh tởm, nhưng sinh tồn trong quán bar đó, anh bị ép hút và sử dụng khá nhiều chất kích thích… để thỏa mãn nhu cầu khách dân chơi
Mọi thứ anh đều có thể luồn lách, nhưng hút thuốc thì không thể… và nó cũng không khiến anh nghiện được, Nhân Mã là kẻ cả thèm chóng chán, nên mấy thứ nghiện cũng chẳng khiến anh hứng thú lâu. Nhưng lần này, anh lại có cảm giác bất an, dù anh mới vào sinh ra tử dù mới được ăn uống no nê….
– Phù
Thở một hơi khói dày đặc, anh trầm ngâm tựa tường nhìn lên ánh trăng sáng mĩ miều, nhớ lại hình ảnh một cô gái tóc đỏ đang hơi men say hôn một chàng trai tóc xanh cũng có chút cồn… Lòng anh chợt thắt lại, tại sao… người đó không phải là anh…
” HA HA HA HA HA”
Trong lúc mơ màng, Nhân Mã đột nhiên nghe thấy một âm thanh ảo, tiếng cười của các nữ sinh, xung quanh chẳng có ai cả, tiếng cười còn vang vảng. Anh gặp ảo giác sao? Những tiếng cười thật chói tai dường như là tiếng cười ác quỷ
” HA HA HA HA”
Lại vang lên rồi….
Nhân Mã có cảm giác choáng đến mức lảo đảo, anh dường như bị cảm giác hư vô nào đó đẩy mình về phía sau, ngã nhào vào khu rác… Bất giác nhìn sang, Nhân Mã bàng hoàng khi nhìn thấy những bộ đồ rách nát trông khá mắc, đồ dùng dính keo, balo, sách vở thì bị ghi bậy, có nhiều đồ dễ thương bị đóng đinh… còn có một móc khóa hình con Cua nhỏ bị vỡ….
Trái tim Nhân Mã chợt cứng lại, một cảm giác rùng mình bao lấy, trực giác anh mách bảo, đây hẳn là không phải đồ bỏ đi… đúng không? Bản thân anh hiểu, đều là tàn tích của những kẻ bắt nạt, anh đã từng là con người tàn ác hơn thế, cũng chính anh khiến cho bao người bạn phải nghỉ học… Cơ thể anh run rẩy, cớ sao hình ảnh quen thuộc này lại khiến anh sợ phát khiếp như thế.
Chỉ có một vấn đề, người ấy…. thực sự gặp nguy rồi
Nhân Mã nhanh chóng đứng bật dậy, đôi chân phi thẳng đến KTX nữ, anh muốn vào trong, nhớ đến cảnh tượng của các nữ sinh ban nãy, lần này anh khá chắc chắn, dù cho người này có phải là cô hay không anh cũng phải kiểm tra…
Nhưng để một nam sinh vào khu nữ sinh thì nó khó, Nhân Mã chỉ xuất hiện lấp ló liền bị bà canh KTX hoảng sợ hét lên vì tưởng anh là kẻ trộm. Thân hình vạm vỡ của anh không giống như nam sinh lắm, thế là bao nhiêu xô, chổi, dép bay thẳng người anh không thương tiếc… Bà ta mạnh tay đến mức Nhân Mã không tài nào tiếp cận được, toàn ném vào chỗ người ta đang bị thương… Lúc này càng khiến anh nóng lòng hơn, chợt một ý tưởng lóe lên khi Nhân Mã nhìn thấy tàn thuốc của mình…
Anh liền dọn hết lá khô ở khoảng cách KTX lúc đó không xa, tụ được một khoảng lớn, để thêm tính chân thật, anh còn rắc bớt lên những bệ tường, xung quanh khu KTX nữ… rồi bắt đầu phóng hỏa!!!!
Lửa lớn lan rộng, đánh động toàn nữ sinh và ban quản lý, khiến 1 đêm ồn ào náo nhiệt dẹp lửa. Nhân Mã mãi vẫn chưa thấy Cự giải rời khỏi KTX, đám cô gái lúc nãy đã chạy loạn ra cả rồi, có lẽ bên trong chẳng còn ai. Chớp thời cơ khi mọi người đang chú ý vào đám lửa, Nhân Mã chạy vào trong KTX, nhưng KTX rộng lớn, căn bản là anh không biết phải kiếm như thế nào…
Anh chợt nhớ đến cửa KTX mà đám nữ sinh kia lẻn vào, góc tây cuối hành lang bên phải, hẳn còn vết tích gì đó… Lửa càng lan lớn như dòng chảy điện, anh đốt có xíu mà lan nhanh vậy trời. Nhìn thấy dấu chân có chút thoắt ẩn thoắt hiện trên sàn nhà, Nhân Mã mừng ra mặt, nhờ ánh lửa le lói, anh thấy được hướng bước chân trên nền nhà sạch bóng này..
Chạy đến một căn phòng, Nhân Mã vô cùng hoảng hốt khi nhìn thấy Cự giải, người be bét máu, đang nằm ngất xỉu dưới sàn, xung quanh là mùi rượu đổ đầy người, trên mặt có nhiều vết bầm tím, quần áo trên người bị rách, có vẻ như mới bị xe toạc… Anh đau lòng ôm cô lên, vẫn còn hơi thở nhưng lại khá yếu… Nén cơn giận vào lòng, anh ôm cô chạy đi, lửa lan nên anh đành chỉ lao khỏi cửa thoát hiểm.
Trước ánh mắt ngạc nhiên của đội cứu hỏa và nữ sinh, Nhân Mã nhanh chóng bế Cự giải chạy đi bệnh viện, mặc cho cánh tay đang rỉ máu…. Mọi việc ồn ào trong ngôi trường danh giá một đêm dài… Đám cháy kịp thời dập tắt… đến gần rạng sáng.
– Nhân Mã, cậu sao rồi
Bảo Bình vừa ngủ một giấc dậy, hay nghe tin Nhân Mã đột nhập KTX nữ còn gây phóng hỏa nên khi thức giấc liền gọi cho cậu bạn thì biết cậu ta ở bệnh viện cùng Cự giải. Haiz, từ hôm qua đến hôm nay, anh phải tới bệnh viện lần thứ 2 rồi đấy. Hết drama ngủ một giấc drama mới trồi lên vậy nè.
– Không sao!!!
Nhân Mã chọn bệnh viện phòng khá tốt nên Bảo Bình tới khá nhanh, Nhân Mã thuộc dạng vừa khôn vừa ranh, mới nói là gửi hóa đơn cho Thiên Yết là được đặc cách vào phòng V.I.P. Bởi cách đây không lâu, viện trưởng còn ra chào nhóm Thiên Yết trước khi ra về mà..
– Trời đất, cậu ấy bị sao thế!!!
Bảo Bình hốt hoảng khi nhìn thấy Cự giải nằm trên giường bệnh, gương mặt băng bó, bầm dập… Cô gái xinh đẹp ngày nào, tại sao mới mấy ngày không gặp cô đã ra nông nỗi gì
– Có chuyện gì với Cự giải thế!!
-….
– Nhân Mã, có liên quan đến việc cậu phóng hỏa KTX nữ đúng không?
-…..
– Mã Mã
– Cô ấy bị bắt nạt.
– NHÂN MÃ
Bảo Bình tức giận tát cho Nhân Mã một cái bạt tay thật đau, thằng ngốc khờ khạo này..
– Cậu bị ngốc à, sao lại dại dột như thế, còn đốt KTX nữ, cậu có biết hậu quả này sẽ khiến cậu bị đuổi học không?
– CHỨ TỚ BIẾT LÀM SAO? KHÔNG LÀM THẾ CÔ ẤY CÓ THỂ ĐÃ CHẾT RỒI, CẬU CÓ BIẾT TÔI TÌM THẤY CẬU ẤY TRONG TÌNH TRẠNG GÌ KHÔNG HẢ?
Bảo Bình nhất thời không nói nữa, tên này lại lên cơn rồi. Anh biết anh không có quyền trách mắng Nhân Mã. Nếu như Nhân Mã không kịp vào cứu Cự giải, cô ấy ra sao chứ, nhìn vết thương chồng chất của Cự giải, có lẽ cô đã bị bắt nạt sau lần anh tiễn cô về sau đó. Tại sao chứ? Chuyện gì mà hành hạ cộ ấy đến mức biến dạng thế này, xem kỹ thì không chỉ mặt mà còn người cũng bị thương. Là những người bạn cùng phòng làm sao? Có xích mích gì chứ, là học sinh nữ của một ngôi trường giáo dục cao, chuyện bắt nạt này còn tồn tại sao?
Liếc mắt qua Nhân Mã, cơ thể tên này cũng chồng thương, máu lại rỉ rồi, 3 lần gặp nạn lớn liên tiếp. Nhân Mã bộ tính đắc đạo tu hành trải qua 81 kiếp nạn thành Phật luôn sao…Bảo Bình một lần nữa kéo anh lại mà thay băng. Tên ngốc, sao không chạy về báo anh, hoặc nghĩ cách khác mà vào, đốt KTX đúng là chỉ có tên điên này dám làm… Không suy nghĩ gì hết…
– Đồ ngốc, lỡ bị đuổi học thì cậu tính sao hả?
– ….
– Chẳng lẽ hàng tỷ trường trên thế giới này không có trường nào nhận tôi à!! Cậu bớt xàm đi
– ….
” CÁI TÊN NÀY”
Cạch
– Này cậu tính đi đâu đấy??
Nhìn Nhân Mã đứng lên sau lớp băng vải mới toanh, chuẩn bị rời khỏi, anh chẳng nói mục đích mình làm gì, chỉ chỉ lên bát súp nóng chưa mở trên bàn.
– Bác sĩ nói chấn thương cần ăn súp gà, cho Cự giải ăn giúp
Nói rồi anh đóng sầm cửa bước đi, để mặc anh lại với Cự giải thế à?
Haiz, chắc hôm nay… anh phải nghỉ học sáng rồi, Cự giải tội nghiệp có chuyện gì xảy ra với cậu nữa thế, đến cấp 3 rồi mà vẫn bị bắt nạt sao?
– ưmmm…
Cự giải dần tỉnh giấc, đây là đâu? Đầu cô đau như búa nổ, cảm giác tối qua thật đáng sợ, người cô đau ê ẩm..
– Bảo…. Bình…
– Cự giải cậu tỉnh rồi sao?
– Bảo …. Bình…. hức
Nước mắt Cự giải lăn dài trên má, cô không kìm được, cô nhìn thấy anh rồi, là anh đã cứu cô sao? Trong khoảng khắc, Cự giải nhào tới ôm chặt lấy Bảo Bình, cứ như sợ anh sẽ bỏ đi, cô càng khóc lóc rất to..
– Bảo Bình, hu hu… cậu đừng đi… mình sợ lắm… hức hức…, làm ơn đừng bỏ mình một mình…. hức hức…
Cự giải đáng thương nằm gọn trong lòng anh, trái tim anh đau xót, ôm lấy cơ thể nhỏ bé đang run lên bần bật, cả một giây một phút cô đều không muốn rời xa anh…
– Cự giải, ngoan, an toàn rồi, mình ở đây, mình không đi đâu cả…..
– HU HU HUHU
Cứ như thế, Cự giải khóc đến khi mà nước mắt không rơi được nữa, đến mức sưng vù hai con mắt. Bảo Bình trấn an cô xong, để cô tựa vào gối, lấy súp kế bên, cẩn thận đút cho cô ăn. Cự giải dường như trải qua một trận sinh tử chẳng khác gì Nhân Mã, nói cho cùng Cự giải chỉ là cô gái yếu đuối, không chống trả được như Nhân Mã
– Cự giải, có chuyện gì xảy ra với cậu vậy..
-…….
– Cậu bị họ bắt nạt bao lâu rồi…?
-….
– Là. những người bạn cùng phòng… của cậu đúng không?
-……
Cự giải không nói, chỉ cúi gầm mặt, cô không thể nói ra những điều mất mặt được, cô bị fan của Bảo Bình ghen tuông và hành hạ cô mấy ngày qua. Bảo Bình và Bạch Dương mấy ngày cũng không đến lớp nên căn bản không biết được sự mất tích của cô. Vì sau lần chia tay Bảo Bình, Cự giải bị đánh bầm dập, đến nỗi không ra khỏi KTX, những bạn cùng phòng của cô lại khai gian rằng cô đi đâu chưa về. Cho đến lúc này, cô đã bị thương từ những tác động mạnh…
Nếu Bảo Bình nghe được, thì anh sẽ bị tội lỗi, Cự giải không muốn anh tội lỗi vì cô…
– Không… phải…
– Cự giải, nhìn mình đi
Thấy cô chuyển ánh mắt sang chỗ khác, Bảo Bình nhấn đầu cộ nhìn về phía mình.
– Hay cậu không tin tưởng mình….