Cao Thủ Đổi Đen Thay Trắng

“Hồng Môn đã chú ý tới Thái Dương Thánh Giáo từ lâu, Tiếc là giáo phái này rất kín đáo, giáo đồ đều phải trải qua sàng chọn kĩ lưỡng và thực hiện nghỉ thức nhập hội, nghe nói phải rửa tim, rửa ruột, làm sạch linh hồn, phải không có chút vết đen nào về tín ngưỡng của thần của bọn họ mới được. Hồng Môn có căn cơ sâu dày ở hải ngoại, đã nghĩ trầm phương ngàn kế xâm nhập vào nội bộ nhưng hiện tại vẫn còn chưa nắm rõ được kết cấu tổ chức, ngay cả trụ sở chính ở đâu cũng không biết”.

“Ông Cao, phiền ông chuyển lời cho ông Vạn Sơn Lâm, nếu bên phía Los Angeles có chuyện gì, xin hãy báo ngay cho tôi biết. Nếu cần, tôi có thể tới đó một chuyến, hỗ trợ Hồng Môn”.

Cao Sĩ Hiến mừng rỡ nói: “Tốt, nhất định tôi sẽ chuyển lời, cũng xin thay mặt Höng Môn cảm ơn cậu Lý”.

Lý Dục Thần nói: “Lý do lần này tôi tới Nam Dương cũng có đôi chút liên quan tới Hồng Môn. Tôi có một vị sư tỷ bị mất tích ở Nam Dương, cô ấy nói với tôi là vì chịu ơn Hồng Môn ở Los Angeles nên mới tới Nam Dương giải quyết một vài việc cho Hồng Môn”. 

Cao Sĩ Hiến kinh hãi hỏi: “Vậy ra Hướng tiên tử. chính là sư tỷ của cậu Lý ư?”

Cao Sĩ Hiến áy náy thở dài.

Lý Dục Thần nói: “Cụ Cao không nên tự trách, biết được đâu đuôi sự việc thì dễ rồi. Xin cứ giao chuyện của Giang Long Huy cho tôi”

“Vậy thì tốt quá rồi.” Cao Sĩ Hiến mừng ra mặt: “Có điều gần đây chắc là Giang Long Huy đã biết sợ chết nên hành tung hết sức bí ẩn. Thế này nhé, trước hết cậu Lý có thể tới Hương Giang tìm người phụ trách Hồng Môn ở Hương Giang tên là Nguyễn Hướng Đông. Tôi sẽ báo với ông ta một tiếng để ông ta dốc hết sức phối hợp với cậu”.

Mã Sơn giúp Lý Dục Thần hoàn tất toàn bộ thủ tục xuất cảnh. Trước khi đi, bọn họ cùng nhau tới Đại học Nam Giang thăm hỏi Định Hương.