Người Tình Trí Mạng
“Tôi nói là hai chúng ta hợp tác, làm cho máy bay ổn định lại”, Lý Dục Thần nói: “Cô không muốn tất cả mọi người trên chiếc máy bay này chết, đúng không?”
Máy bay bỗng rung lên, Tra Na Lệ hơi lảo đảo, cô ta từ trạng thái kinh ngạc hoàn hồn, tuy trên mặt toàn là vẻ nghĩ ngờ nhưng cô ta vẫn đi đến bàn điều khiến, ngồi vào vị trí cơ trưởng,
Cô ta ấn vài cái nút trên bàn điều khiển, sau đó
Làm đầu máy bay nâng lên!” Lý Dục Thần nhắm mắt, tập trung tinh thần, anh thả thần thức ra, cảm nhận con quái vật khổng lồ này.
đang chuyển động nhanh chóng trong tăng bình lưu. ‘Đầu máy bay từ từ nâng lên.
Tra Na Lệ ngạc nhiên nhìn Lý Dục Thần, rồi lập. tức khôi phục bình tĩnh, nhanh chóng ấn vài nút trên bàn điều khiển, khống chế tay lái, tập trung toàn bộ tinh thần điều khiển máy bay.
“Nâng đầu lên… Chậm thôi… Hạ xuống… Dừng…”
Tra Na Lệ liên tục ra chỉ thị.
Cuối cùng máy bay cũng ổn định lại, không còn rung lắc nữa.
Tất cả mọi người trong buồng lái đều tỏ ra hết sức vui mừng, cảm giác sợ hãi khi cận kề cái chết giảm bớt.
Hành khách bên ngoài buồng lái cũng yên tĩnh lại.
“Tôi không phải phi công chuyên nghiệp, không thế duy trì đường bay cho đến Hương Giang được, mà cho dù bay được đến Hương Giang, nếu không liên lạc được với đài quan sát dưới mặt đất thì chúng ta cũng không có cách nào hạ cánh xuống mặt đất”.
Lý Dục Thần nhíu mày, nói: “Vậy thì hạ thấp độ cao, tìm một nơi trống trải rồi đáp xuống”.
“Há?”, Tra Na Lệ ngạc nhiên:“Tìm một nơi trống trải? Đây là máy bay đấy, không có đường bay thì sao mà hạ cánh được? Phải có sân bay mới được!”
“Chúi đầu rơi xuống”, Lý Dục Thần nói. Nếu là ban nấy thì nhất định Tra Na Lệ sẽ cảm thấy Lý Dục Thần là một kẻ ngu ngốc hoặc là một tên điền, nhưng bây giờ cô ta không hề xem thường anh nữa, chỉ có điều cô ta vẫn giữ thái độ nghỉ ngờ về việc cho máy bay chúi mũi rơi xuống.