Nguyện Ý Yêu Em
Nhật Tâm thấy anh đứng ở đó cũng yên tâm liền đi làm đăng ký tiêm ngừa cho em bé.
Ngồi đợi một lúc y tá ra gọi tên Cao Đồng Nhi, nhờ như vậy anh mới biết được tên con gái anh.
Anh cùng Đồng Đồng bế Nấm vào tiêm ngừa, cô nhóc bị tiêm đau liền khóc ré lên.
Cô liền nhanh chóng bế Nấm ra phòng chờ, dỗ dành cho Nấm nín khóc.
Lãnh An nhân cơ hội này xin Đồng Đồng cho anh bế con một chút, nhưng lại bị cô từ chối.
Anh đi theo cô và Nhật Tâm về nhà chính, theo cô lên tận phòng nhưng lại bị mẹ anh đuổi ra.
Lãnh An bất lực quỳ xuống khiến cho mọi người giật mình. Cao phu nhân mặc kệ anh quỳ ở đó, bà bỏ đi lên phòng.
Đồng Đồng thấy anh quỳ cô cũng không thèm để ý. Nhật Tâm đưa tay đóng cửa phòng lại.
Nấm đi tiêm ngừa về bị sốt cao nên liên tục quấy khóc, Đồng Đồng và Nhật Tâm dỗ mãi không nín khiến anh xót ruột tìm chìa khóa dự phòng để mở cửa.
Đồng Đồng quá mệt nên Nhật Tâm chăm Nấm thay cô. Anh mở cửa bước vào phòng kéo chăn phủ lên người cho cô. Anh tiến lại phía Nhật Tâm đưa tay bế Nấm.
Thấy Đồng Đồng đã ngủ, Nhật Tâm quá mỏi mệt nên giao Nấm cho anh.
Nhật Tâm chỉ anh thay bỉm, pha sữa và lau mát cho em bé.
Anh vừa dỗ cho Nấm ngủ, vừa giặt khăn lau mát cho Nấm cả đêm. Khuya Cao phu nhân có xuống một lần nhưng thấy anh đang lau mát cho em bé nên bà cũng đi lên phòng.
Lãnh An đang chăm em bé thì nhìn Nhật Tâm và cô ngủ chưa mở tóc ra nên anh đặt Nấm vào nôi rồi lại tháo dây cột tóc giúp Nhật Tâm và cô.
Anh cầm dây cột tóc của Nhật Tâm trên tay, đây là dây cột tóc được Giản Bình tặng nên Nhật Tâm luôn mang bên mình, anh đặt lên chiếc bàn cạnh cô. Anh mĩm cười nhẹ rồi mở tủ lấy chăn đắp cho em gái mình.
Anh tiến lại giường nhẹ nhàng giúp Đồng Đồng mở tóc ra, anh giật mình vì hai dây cột tóc giống nhau.
Ngày đầy tháng của Nấm cô có đeo một ít trang sức và đã đeo lại chiếc lắc chân mà cô yêu thích.
Anh ngỡ ngàng nhìn cô, không biết cô có phải Giản Bình hay chỉ là một sự trùng hợp.
Thích hoa hướng dương, dị ứng tôm, vết sẹo,… và bây giờ là dây cột tóc trùng với Nhật Tâm.
Anh đặt dây cột tóc ở phía đầu giường rồi lại tiếp tục lau mát cho em bé.
Đến trưa cô giật mình thức giấc, cô thấy anh đang chăm Nấm trong lòng cô có chút vui. Cô bước xuống đi vào toilet.
Hôm nay cô mặc đồ ngắn, vô tình anh thấy chiếc lắc chân của cô. Lãnh An đã ngay lập tức nhận ra vì chiếc lắc đó chỉ có hai chiếc.
Thì ra Châu Nhiên Bình không phải là Giản Bình, tất cả mọi thứ đều không trùng khớp với cô, nhưng riêng Đồng Đồng thì lại trùng hợp đến lạ.
Ngày trước cô có cho anh số điện thoại và anh cũng thế, nhưng anh đã bỏ số điện thoại cũ. Anh liền bấm lại số điện thoại của Giản Bình thì điện thoại Đồng Đồng lại reo lên.
Đồng Đồng nghe chuông điện thoại reo liền trong nhà tắm bước ra anh vội vàng bấm tắt.
Cô đi lại bế Nấm rồi nói nhỏ với anh:
– ” Em cảm ơn, trễ rồi anh đi làm đi “
Lãnh An không dám hỏi cô có phải Giản Bình hay không? Anh sợ kết quả nếu cô là Giản Bình thì tội lỗi này cả đời này anh trả không hết. Anh đã tổn thương người con gái anh yêu, tổn thương vợ anh.
Lãnh An nhẹ giọng:
– ” Em mệt cứ nghỉ ngơi đi, anh chăm con cho “