Chết Vì Gái

Rate this post

Khi tôi mang thai, nửa đêm anh ta vẫn đi nửa thành phố để mua mì Lý Ký cho tôi.

Lúc đi khám thai, vì không có chỗ ngồi nên anh ta ngồi xổm dưới đất, cuộn tròn làm ghế đẩu cho tôi.

Mọi thứ như một thước phim quay chậm, khiến mắt tôi ươn ướt.

Lẽ ra tôi đã tha thứ cho anh ta, cho dù anh ta có lừa dối tôi thì tôi cũng đã nghĩ đến việc ly hôn và tôi vẫn có thể sống một cuộc sống tốt đẹp với con mình. Anh ta không đáng phải c–hết.

Không phải tôi mới phát hiện ra chuyện ngoại tình của Lưu Chinh sau khi anh ta qua đời.

Sau khi tôi sinh con, anh ta rất bận rộn và ít khi về nhà. Dù trước đây có bận đến đâu thì anh ta cũng sẽ cố gắng về nhà càng sớm càng tốt, nhân tiện, anh ta cũng sẽ mang theo những chiếc bánh tôi yêu thích về, rồi ôm tôi trong vòng tay mà ngủ mỗi đêm.

Giác quan thứ sáu của phụ nữ tuyệt đối không thể nhầm lẫn, sau khi sinh con ở nhà bố mẹ về, tôi tìm thấy trên giường một món đồ chơi t.ì.n.h d.ụ.c mà tôi đã mua trước khi mang thai, tôi nhớ rằng mình đã cất nó từ lâu rồi và chưa bao giờ lấy nó ra.

Trước câu hỏi của tôi, câu trả lời của Lưu Chinh là anh ta chỉ dùng nó để chơi đùa mà thôi. Lúc đầu tôi ng–u ng–ốc tin anh ta, nhưng cho đến khi anh ta dần không còn thích về nhà và thường xuyên đi công tác, đặc biệt là ngủ ở phòng khác vào ban đêm vì sợ tiếng ngáy của mình làm phiền giấc ngủ của con, tôi mới biết chắc chắn anh ta đã lừa dối tôi.

Khi anh ta bất tỉnh sau khi uống rượu trong bữa tiệc với đồng nghiệp, tôi đã bí mật dùng dấu vân tay của anh ta để mở khóa hệ thống thứ hai và phát hiện ra mọi bí mật.

Vốn dĩ tôi muốn ly hôn với Lưu Chinh trong yên bình, dù thấy anh ta muốn chuyển hết số tiền và không có ý định để lại cho tôi và con nhưng tôi vẫn nghĩ chỉ cần sau khi ly hôn giao con cho tôi là được, tôi sẽ không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.

Thế nhưng, tôi lại nhìn thấy cuộc trò chuyện khủng khiếp nhất.

[Cho dù anh có ly hôn thì anh vẫn còn có một đứa con với cô ta, nó sẽ luôn là mối quan tâm của anh, cho nên em sẽ không ở bên anh.]

[Bảo bối, em là người anh yêu nhất. Bây giờ em đang mang thai, chúng ta sắp có con riêng. Anh chỉ yêu con của em thôi.]

[Làm sao em có thể tin anh, trừ phi anh không có đứa con với mụ lợn kia, em mới yên tâm, con của chúng ta sẽ là con duy nhất của anh! Nếu anh muốn chứng minh rằng anh yêu em, hãy g–iết con của cô ta đi!]

[Em yêu, anh sẽ chứng minh cho em thấy! Đừng lo lắng!]

Nhìn thấy điều này, đầu óc tôi đột nhiên nổ tung. Tôi mở trình duyệt trên điện thoại của Lưu Chinh và tìm thấy lịch sử tìm kiếm của anh ta.

[Làm thế nào để đốt lửa trong nhà bạn?]

[Làm sao một ngôi nhà có thể dễ dàng bắt lửa?]

[Vật liệu nào dễ cháy]

[Tại sao khóa cửa không mở được?]

Nhìn vào những hồ sơ tìm kiếm gây sốc này, tay tôi lạnh như băng. Không ngờ tên khốn này lại có ý định g–iết c–hết con tôi, anh ta còn hơn cả loài cầm thú, giờ phút này tôi hận anh ta đến cùng cực!

Tôi vừa khóc vừa cười. Tôi khóc vì mắt mình mù nên mới cưới được một người đàn ông như vậy, tôi cười rằng mình thật may mắn vì đã phát hiện ra điều đó sớm, nếu không đứa con tội nghiệp của tôi đã bị chính cha ruột của nó g–iết c–hết.

Tôi sẽ không bao giờ để hai con quỷ này yên ổn!

Tôi lập tức đặt mua trên mạng một số loại thuốc kích dục, những thứ đó có thể kích thích thần kinh và nâng cao khoái cảm cho con người.

Lưu Chinh mắc chứng động kinh, bác sĩ từng cảnh báo anh ta không nên dùng một số loại thuốc kích thích quá mức, dễ gây bệnh, nếu dây thần kinh bị tổn thương nghiêm trọng có thể dẫn đến tê liệt.

Tôi bắt đầu canh cửa căn hộ ở tầng một mỗi khi họ gian díu ở nhà Vương Thanh Thanh, đợi đến khi nhìn thấy thông tin thanh toán qua điện thoại di động là thanh toán cho đồ ăn mang đi.

Lưu Chinh luôn thanh toán trực tiếp bằng WeChat và chưa bao giờ đăng nhập vào ngân hàng di động nên tôi đã bí mật đăng nhập vào ngân hàng di động của anh ta.

Khi người giao hàng đến tầng một, tôi giả vờ như vừa vứt rác về, sau đó tự nhiên hỏi anh ta có phải giao hàng đến số nhà 2803 không, là Lưu Chinh đặt, số đuôi điện thoại là 0587.

Người giao hàng tưởng tôi là người đặt hàng đã đưa cho tôi. Tôi đương nhiên đã bỏ thuốc k.í.c.h d.ụ.c vào món súp họ đã gọi.

Tôi mang đồ ăn tới nhà Vương Thanh Thanh, gõ cửa, nhỏ giọng báo đồ ăn đã đến rồi trốn ở cầu thang cứu hộ, thấy anh ta đi ra lấy đồ ăn mang về, rồi vào nhà không chút nghi ngờ, nên tôi cảm thấy nhẹ nhõm rồi đi về nhà.

Sáng hôm sau, tôi nhận được tin Lưu Chinh qua đời.

[Bạn đang đọc truyện của Nhân Trí page đăng tại Monkeyd.vn]

Thực sự tôi khá bất ngờ, tôi tưởng anh ta sẽ bị liệt vì chứng động kinh, rồi tôi sẽ đưa ra bằng chứng Lưu Chinh ngoại tình và kiện đòi ly hôn, để anh ta không bao giờ có thể làm tổn thương con tôi nữa và để cho con k–hốn đó chăm sóc một người bại liệt suốt đời. Cho dù người phụ nữ đó có bỏ rơi Lưu Chinh thì đó cũng là lỗi của anh ta.

Nhưng Lưu Chinh lại c–hết, anh ta c–hết do rơi xuống vách đá, lúc đầu tôi rất khó hiểu, nhưng cuối cùng tôi cũng hiểu ra sau khi biết hết sự thật.

Nếu suy đoán của tôi là chính xác, Lưu Chinh, người đã uống thuốc kích dục, khi đùa giỡn còn hưng phấn gấp đôi Vương Thanh Thanh và tất nhiên anh ta đổ bệnh.

Tác dụng mạnh của thuốc và sự hưng phấn khiến anh ta nôn ra hết đồ ăn vừa ăn trong cơn động kinh, không điều khiển được hơi thở nên chất nôn mửa làm tắc nghẽn cổ họng đến mức nghẹt thở.

Vương Thanh Thanh không gọi 120 đưa anh ta đến bệnh viện ngay, cô ta chạm vào mũi của Lưu Chinh thì phát hiện anh ta không còn thở, cô ta tưởng Lưu Chinh bị c–hết nghẹn, nhưng thực ra Lưu Chinh chỉ ngất đi. Vương Thanh Thanh đã lên kế hoạch cẩn thận, nhưng sự thông minh của cô ta không đúng chỗ và cô ta đã tự tay g–iết c–hết Lưu Chinh.

Ông trời đang trừng phạt cặp đôi này nên khi cảnh sát nói với tôi rằng Lưu Chinh vô tình ngã c–hết khi đang leo núi, tôi biết trò vui sắp bắt đầu.

Mặt trời vẫn chiếu sáng rực rỡ, nhưng suy nghĩ của tôi bị gián đoạn bởi cuộc điện thoại của cảnh sát Chu.

Cô ấy nói với tôi rằng Vương Thanh Thanh bị sẩy thai vì xúc động, phán quyết của tòa án đã đưa ra, cô ta bị kết án tử hình vì tội cố ý g–iết người.

Thật tuyệt vời vì lúc còn sống họ là một đôi uyên ương, gia đình họ sẽ được đoàn tụ ở suối vàng.

Tôi mong rằng kiếp sau, kiếp sau, kiếp sau nữa bọn họ sẽ mãi mãi ở bên nhau để không bao giờ làm hại người khác.

Tôi nhấc máy, nhìn nụ cười ngọt ngào của con trên màn hình, thở dài nhẹ nhõm.

Cục cưng, mẹ sẽ không bao giờ cho phép ai trên đời này làm tổn thương con.

(–END–)