Dao Lâm Ngọc Thụ

Rate this post

Thẩm Thanh Y liền quỳ xuống , giở vờ khóc lóc ấm ức đáp :

” Cô mẫu , người nhất định phải làm chủ cho Thanh Y . Là Tô Cảnh Dao hãm hại Thanh Y , biết Châu Bảo Ngọc rõ Thanh Y sợ nhất là chuột , liền dụ chuột ra để dọa Thanh Y . Khiến Thanh Y bị đám bẩn thỉu đấy cắn xé , truy đuổi . Người nhất định phải xử lí cô ta cho Thanh Y . “

Thẩm Hoàng Hậu liền quay sang Tống mama hỏi :

” Tống mama , Tô Cảnh Dao là ai vậy ? “

Tống mama cung kính đáp :

” Bẩm Hoàng hậu , Tô Cảnh Dao là con gái của Tô Đại Tướng Quân ạ “

” Ồ , là con gái của Tô Đại Tướng Quân sao , ngươi đưa cô ta đến gặp bổn cung đi .”

” Vâng , Hoàng hậu .”

Sau đó , Tống mama đi đến Thượng Thư Các tìm Tô Cảnh Dao . Tô Cảnh Dao vừa bước đi cùng Tống mama thì trời bắt đầu mưa như xối xả , nước mưa cứ không ngừng rơi xuống , mọi vật ở hoàng cung đều bị đẫm ướt bởi cơn mưa đột ngột này .

Tô Cảnh Dao đi vào trong cung điện , vạt tay áo đều bị ướt sũng , quỳ xuống hành lễ với Hoàng Hậu : ” Thần nữ tham kiến Hoàng Hậu , Hoàng Hậu vạn phúc kim an . Tham kiến Lục Hoàng tử “

Thẩm Hoàng Hậu không để nàng đứng lên ngay mà nhìn nàng với ánh mắt sắt đá hỏi :

” Tô Cảnh Dao , ngươi đã biết tội hay chưa ? “

” Bẩm Hoàng hậu , việc của Thẩm Thanh Y đúng thật là thần nữ làm ra nhưng thần nữ cho rằng bản thân không sai , tất cả đều là do Thẩm Thanh Y xứng đáng nhận được ạ “

Hoàng hậu nghe xong tức giận đùng đùng , đập tay lên phụng ỷ đáp :

” Hỗn xược , ngươi đúng là gan to tày trời , hãm hại người khác còn cho rằng bản thân không có sai sao !? “

” Hoàng hậu bớt giận , lời thần nói ra tất cả đều là sự thật , không hề giả dối , nếu có nửa lời lừa gạt thề bị trời phạt ! ” – Cảnh Dao đanh thép nói .

” Được , được cho cái tên Tô Cảnh Dao , vậy bây giờ ngươi nói tại sao là Thanh Y đáng nhận được ! “

” Thưa Hoàng hậu , vài ngày trước lúc diễn ra Hội đi săn mùa thu , chính Thẩm Tiểu thư đây phái người truy sát ta , may thay có Lục Hoàng tử thấy sự cứu giúp . ” – Tô Cảnh Dao vừa nói vừa quay sang nhìn Dương Lâm Phong , mong hắn có thể giúp nàng thêm một lần nữa .

Lâm Phong nhìn vào mắt của nàng liền hiểu được ý nghĩ đấy bèn đáp :

” Đúng vậy thưa Hoàng Hậu , lúc đấy con thấy Tô Tiểu Thư gặp sự nên ra tay tương trợ nhưng không ngờ chính là Thẩm Tiểu thư làm ra ạ ! “

Thẩm Thanh Y thấy sự việc ngoài dự tính liền hốt hoảng bao biện cho bản thân :

” Ngươi .. ngươi nói láo . Rõ ràng lúc đó ta chỉ hạ Hãn Nhược Tán vào thức ăn của ngựa , không phải là phái người truy sát ngươi …”

Nhận ra mình vừa bị Tô Cảnh Dao gài bẫy , liền im lặng lúng túng không biết làm gì , tay nắm chặt đến nỗi móng tay cấu vào da thịt mà rướm máu . Hoàng hậu nghe đứa cháu gái ngu xuẩn này tự khai ra cũng không tin được vào tai mình . Rõ ràng từ trước đến nay , Thẩm Thanh Y trong mắt Hoàng hậu đều là người hiền lương thục đức , tài sắc vẹn toàn , thật không ngờ sau lưng Thẩm Hoàng hậu lại làm ra chuyện độc ác như vậy .

” Hãn Nhược Tán! chính là loại thuốc khiến người uống vào thần trí hoảng loạn , điên điên khùng khùng không kiểm soát được , chỉ có cái chết mới giải được độc sao . Thẩm Thanh Y không ngờ ngươi lại độc ác đến vậy ! ” – Hoàng hậu nói với sự tức giận .

Dương Lâm Phong cũng thêm lời vào :

” Hoàng Hậu , Hãn Nhược Tán độc tính mạnh mẽ , Ngựa trúng độc lại càng nguy hiểm . Tội này của Thẩm Thanh Y thật không thể tha . “

Dẫu vậy , Thẩm Hoàng hậu vẫn không quản đúng sai , phán tội :

” Thẩm Thanh Y cũng chỉ là lần đầu phạm sai , chưa mất mạng người , phạt đóng cửa sám hối 5 ngày , chép 100 bản Nữ Đức chương Phụ Hạnh . Còn về Tô Cảnh Dao , rối loạn cung quy , Phạt quỳ 2 canh giờ ngoài hậu viện . “

Tô Cảnh Dao nghe vậy cũng thầm hiểu Hoàng hậu có ý bao che , việc kháng cự cũng chỉ là vô ích . Rõ bản thân không có lỗi nhưng cũng nên bị phạt , chấp thuận việc bị phạt quỳ . Dương Lâm Phong thấy vậy cũng muốn giúp nàng đôi chút :

” Hoàng Hậu , bây giờ ngoài trời đang mưa , nếu Tô Tiểu thư bị phạt quỳ dễ nhiễm phong hàn . Hơn nữa việc này cũng là do Thẩm Thanh Y coi thường mạng người nên mới xảy ra . Nhi thần cho rằng Tô Cảnh Dao chỉ là muốn đòi lại công đạo , chỉ nên phạt nhẹ lấy đó làm gương ! “

” Đối với ta mà nói , phạt quỳ là quá nhẹ rồi . Ý ta đã quyết , đừng nói gì thêm . Bổn cung mệt rồi , đều lui xuống đi . ” – Hoàng hậu đáp lại rồi đi vào tẩm điện . Bà ta ra hiệu Thiều Hoa – vệ nữ thân cận ghé sát nói nhỏ .

” Tô Cảnh Dao này không đơn giản . Lúc nãy , Dương Lâm Phong bảo vệ cô ta như vậy , chắc chắn có tư tình . Cô ta không thể giữ lại , ta nghĩ ngươi sẽ hiểu ta . “

Thiều Hoa gật đầu và lui xuống .

Tô Cảnh Dao thì đi ra ngoài quỳ trước tẩm điện giữa trời mưa . Thẩm Thanh Y biết rằng bản thân có Hoàng hậu chống lưng liền hả dạ ghé sát tai Tô Cảnh Dao nói nhỏ :

” Chống đối ta , sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!”

Nói xong cô ta liền quay người rời đi .

Từng hạt mưa rơi xuống lạnh muốn thấu xương . Ở dưới mưa lâu đến cả thần tiên khó chịu , chớ đừng hỏi Tô Cảnh Dao bị phạt bị phạt quỳ 2 canh giờ cảm giác như nào .

Dương Lâm Phong thấy không thay đổi được hình phạt của Tô Cảnh Dao , bước đến che ô cho nàng .

” Lục Điện hạ , trời mưa to , ngài tốt hơn vẫn là về đi ạ . Thân thể ta khỏe lắm , không nhiễm phong hàn được đâu .”

Dương Lâm Phong không nói gì hết cứ đứng vậy che ô cho nàng . Bầu không khí gượng gạo cứ thế tiếp tục diễn ra . Cảnh Dao tiếp tục khuyên can :

” Lục Điện hạ , ngài vẫn nên về đi , nếu ngài mà nhiễm phong hàn , thì Hoàng hậu lại tiếp tục phạt ta nữa đấy !”

“…..”

Tô Cảnh Dao bất lực thở dài một cái , biết rằng không khuyên ngăn được y nên cũng không gắng gượng thêm .

Họ cứ như thế gần nửa canh giờ thì từ ngoài cổng Trường Lạc Cung , Dương Ngọc Ninh chạy vào , Châu Bảo Ngọc và Anh Đào cầm ô cũng theo sau .

” Dao Dao , tỷ mau đứng lên . Trời mưa dễ bị nhiễm phong hàn đấy . Mau đứng lên .” – Vừa nói Ngọc Ninh vừa kéo Tô Cảnh Dao đứng dậy , nhưng không thể dời chuyển nàng .

” Công Chúa , A Ngọc mọi người đến đây làm gì ? mau về đi ! Hoàng hậu mà biết lại tức giận thì mọi người cũng bị phạt đấy .”

Anh Đào đi đến chen vào cầm ô che cho Tô Cảnh Dao , Dương Lâm Phong bị tranh vị trí liền lui về sau . Anh Đào nói :

” Tiểu thư , Công chúa vừa nghe người bị Hoàng hậu phạt quỳ liền chạy đến đây luôn đấy , tiểu thư mau đứng lên đi , kẻo bị nhiễm phong hàn !!! “

Châu Bảo Ngọc chêm lời :

” Dao Dao mau đứng lên đi !! “

Tô Cảnh Dao vừa nãy muốn đuổi Dương Lâm Phong về còn không được , bây giờ lại thêm ba người này , quả thật lực bất tòng tâm .

” Mọi người đừng khuyên ta nữa , Hoàng hậu đã ban phạt rồi , ta cũng nên lĩnh phạt . Nếu mọi người không trở về thì lại thêm rước họa vào thân thôi , mau về đi !”

Châu Bảo Ngọc cứng rắn đáp lại :

” Vậy ta cùng muội quỳ , dù sao cũng là ta chế tạo hương liệu để dụ chuột , ta cũng có tội ! ” – nói xong Châu Bảo Ngọc quỳ xuống theo Tô Cảnh Dao .

” Tiểu thư bị phạt . Ta thân là nô tì , sao có thể để tiểu thư một mình lĩnh phạt được , tiểu thư muội cũng quỳ .”

Anh Đào quỳ theo . Thấy vậy , Dương Ngọc Ninh không thể nhắm mắt làm ngơ , cũng quỳ xuống và nói lớn vọng vào tẩm điện .

” Mẫu hậu , Tô Cảnh Dao làm vậy không sai . Người không để muội ấy đứng lên thì Ninh Ninh sẽ không đứng dậy đâu ! “