Hãy Nói Em Đồng Ý
Cô biết đó là thứ gì. Trước giờ Đình Nhậm luôn tôn trọng ý kiến của cô, cả hai tuy có thân mật nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn vì cô chưa sẵn sàng. Anh tuy cũng có ham muốn của mình, nhưng ngày tháng còn dài, sớm muộn cô cũng sẽ mở lòng với anh hơn, chưa từng có ý muốn ép buộc.
Đình Nhậm hôn lên cổ Vân Kiều, cô cảm giác như có một dòng điện vừa chạy qua người. Hai người mặt đối mặt, ánh mắt quyến rũ của Đình Nhậm làm cô không cưỡng lại được mà hôn anh say đắm. Anh cũng dốc hết lòng mà đáp lại, dịu dàng vuốt tóc cô.
“Em sẽ ở lại với anh chứ?”
Vân Kiều hiểu ra ý tứ trong câu nói của Đình Nhậm, cô biết anh muốn điều gì, cuối cùng vẫn là muốn nhận được một sự chấp thuận từ cô.
“Vâng…”
Vân Kiều khẽ gật đầu. Đình Nhậm như được mở cờ trong bụng. Anh lại hôn cô, từ môi xuống cổ. Hai tay chạm nhẹ vào đôi gò bồng mềm mại, kéo nó trượt ra khỏi áo.
“Đình Nhậm.. Tắt đèn đi được không?”
Cô có hơi xấu hổ khi lần đầu đối diện với anh trong tình huống này. Nhìn nữ nhân nhỏ nhắn hai má ửng hồng, Đình Nhậm trìu mến hôn lên trán cô.
“Theo ý em.”
Anh bước xuống giường tắt bớt đèn, chỉ để lại một ánh đèn mờ ảo. Trong ánh sáng yếu ớt, Vân Kiều càng cảm thấy kích thích, nhịp tim cô đập ngày một nhanh hơn.
Đình Nhậm cởi áo sơ mi của mình, thân hình săn chắc hiện ra trước mắt. Tuy anh không phải là những ngôi sao hạng A hay người mẫu nổi tiếng, nhưng thân hình này thì đúng là quá bức người.
“Nào, đừng căng thẳng”
Đình Nhậm cẩn thận mở từng cúc áo. Đột nhiên cô dùng tay khẽ chạm vào lồng ngực anh.
“Em muốn chạm thì cứ chạm, chẳng phải anh là của riêng mình em sao?”
Anh ấn tay cô sát vào cơ thể mình. Ấm quá, cơ thể anh rất ấm áp, Vân Kiều có thể cảm nhận được bàn tay mình run lên theo nhịp đập của tim anh.
Đình Nhậm âu yếm cô như con mèo nhỏ trong lòng. Cô cũng tự nhủ mình nên mở lòng ra với anh thêm một chút, dù sao hai người cũng đã được định sẵn là sẽ kết hôn, đã sống cùng nhà, hơn nữa anh cũng rất yêu chiều cô, nếu cứ trốn tránh anh mãi cũng không phải là cách.
Vân Kiều cũng lướt nhẹ ngón tay từ mặt anh xuống cổ, rồi đi dạo khắp cơ thể căn nhắn Đây có lẽ là cử chỉ han nan nhất của cô kể từ khi quen anh
Đình Nhậm đặt lên môi cô một nụ hôn sâu. Vân Kiều cũng vui vẻ đón nhận, hai người quấn lấy nhau mãi không rời.
Cúc áo của cô đã bị anh cởi hết từ lúc nào, ngay cả áo con cũng bị anh tháo sạch. Người Vân Kiều nóng bừng cả lên. Cứ mỗi lần anh chạm qua từng tấc da thịt, cô đều có cảm giác tê rần khắp người. Phải chăng đây là thứ khoái cảm mà tình yêu mang lại.
Trong ánh đèn mờ ảo, Đình Nhậm vẫn nhìn thấy được cơ thể của cô, anh nhẹ nhàng dùng tay xoa nắn đôi gò bồng căng mọng. Thấy biểu cảm của cô rất thoải mái, Đình Nhậm liền dùng miệng ngậm lấy.
“A… Anh…
Bất ngờ trước hành động của anh, Vân Kiều theo phản xạ đưa tay ra ngăn lại, nhưng đã bị Đình Nhậm khóa chặt.
Anh cắn nhẹ vào hai cánh hoa hồng khiến cô cong người lên, tiếng thở của Vân Kiều ngày càng trở nên rõ ràng, khiến anh càng thêm phần hứng thú.
Đình Nhậm bắt đầu khám phá xuống bên dưới. Anh nhẹ nhàng vuốt ve đùi trong của cô rồi mới tiến dần vào bên trong. Cảm nhận được sự ẩm ướt qua một lớp vải, anh không nhịn được mà trêu đùa cô.
“Hóa ra em đã ướt đến như vậy.”
Vân Kiều nghe được thì ngượng chín mặt, anh thừa biết da mặt cô mỏng mà ngay lúc này còn nổi cơn trêu chọc.
Nhưng quả thực cô rất có cảm giác với anh. Cơ thể cô càng không phủ nhận điều đó.
Ngón tay anh chen vào, chạm đến nơi tư mật đang ẩm ướt nhất mà vuốt ve.
Lần đầu được chạm đến khiến Vân Kiều có cảm giác khác lạ, vừa khoái cảm vừa có vài phần sợ hãi.
Trong lúc đó, anh vẫn say sưa thưởng thức đôi gò bồng phía trên, bên dưới vẫn không ngừng nghịch ngợm. Vân Kiều đối diện trước cảm giác này, đôi đồi núi lại càng lộ rõ, nơi đó lại không ngừng tiết ra chất lỏng mờ ám.
Anh lại tiến lên hôn cô, không ngừng mút mát đôi môi mà anh hằng khao khát. Vừa rời khỏi đó, Đình Nhậm di chuyển xuống nơi u cốc. Cô cảm thấy ngại khi anh nhìn chằm chằm vào như vậy.
Đình Nhậm nhẹ nhàng cởi bỏ lớp vài vướng víu, kéo theo một sợi chỉ bạc.
“Anh…đừng nhìn như vậy.”
Vân Kiều đỏ mặt khép hai chân lại. Nhưng với sức của cô làm sao có thể qua được Đình Nhậm. Anh tách hai đùi cô ra rồi cứ vậy tiến tới.