Hãy Nói Em Đồng Ý
“A… Đừng mà!”
Vân Kiều dùng một tay che miệng nhưng vẫn không ngăn được bản thân tự tạo ra những âm thanh kích thích người bên dưới.
Đình Nhậm tách hai đùi cô ra, để đôi chân trắng nuột nà thành chữ M rồi bắt đầu khám phá. Cô cảm nhận được từng hơi thở của anh cũng đang gấp gáp.
“Đình Nhậm….A!”
Anh dùng lưỡi dò xét xung quanh rồi tiến vào mút mát đóa hoa bên dưới khiến Vân Kiều như có dòng điện chạy qua người.
Đình Nhậm không ngừng mút mát, đôi khi còn đẩy lưỡi thâm nhập vào bên trong. Mỗi khi anh nổi hứng trêu chọc sẽ cố tình mút mạnh một cái, Vân Kiều không chịu được khoái cảm mạnh mẽ mà cong người lại, hai tay ôm lấy đầu anh nhưng không còn tí sức lực nào.
Sau một đợt kích thích, cô cũng dần quen với cảm giác mới mẻ này. Khi thấy cô không còn phản kháng mà bắt đầu tận hưởng, Đình Nhậm lại chuyển sang dùng tay mơn trớn khắp cơ thể.
Biết anh đang cởi bỏ hết y phục, cô có chút run sợ vì đây là lần đầu của mình. Vân Kiều không dám nhìn vào vật nam tính đó đang hiện ra trước mặt. Anh cầm tay cô đặt lên nơi dục vọng đang gào thét muốn được bùng nổ.
“Nóng quá…
Cô cảm nhận được vật đó thật ấm nóng và căng trướng đến độ nào.
“Đúng rồi, em hãy vuốt ve nó đi. Tốt lắm!”
Cô vụng về làm theo lời anh, sự nhẹ nhàng này khiến cho Đình Nhậm như muốn phát điên. Anh làm sao có thể nghĩ tới rằng ngày hôm nay cô đã mở lòng, cho phép anh chạm tới giới hạn này chứ.
Đặt lên môi cô một nụ hôn, Vân Kiều cũng tình tứ đáp lại mãnh liệt.
“Em cho phép anh chứ?”
Chuyện gì đến cũng phải đến, anh muốn yêu cô nhiều hơn, nhưng cuối cùng vẫn là nghiêm túc hỏi ý kiến của người thương.
“Nếu em vẫn chưa sẵn sàng, chúng ta sẽ đi ngủ, được không?”
Thấy cô có vẻ hơi rụt rè, Đình Nhậm chỉ sợ là cô đang chiều anh chứ chưa thật sự sẵn sàng thân mật hơn với anh. Và dĩ nhiên anh muốn cô gái của mình được hạnh phúc và không bị ép buộc bất kỳ điều gì.
“Em muốn… anh”
Hai tay cô vòng qua cổ anh mà ôm lấy, kéo anh sát lại mình. Ánh mắt Đình Nhậm luôn nhìn cô say đắm như vậy. Hai người lại bắt đầu một nụ hôn sâu không rời.
Bên dưới có chút cảm giác khi vật nóng kia vô tình chạm vào.
“Ngoan, thả lỏng người, anh sẽ nhẹ nhàng.”
Đình Nhậm hôn lên trán cô, bàn tay dịu dàng vuốt qua mái tóc mềm mượt.
Anh bắt đầu xâm nhập vào mỹ cốc, cảm giác căng trướng khiến cô có chút đau nhói.
“Có đau không?”
“Một chút…”
“Anh sẽ dừng lại bất cứ lúc nào, chỉ cần em yêu cầu, được chứ?”
Vân Kiều khẽ gật đầu, ôm chặt lấy cơ thể anh, lắng nghe hơi thở của mình khi cự vật từ từ tiến vào sâu hơn. Như một cánh hoa bị chọc xuyên, mở ra một khoái cảm mới lạ.
“Đình Nhậm…”
Sau khi đã tiến vào trong một cách chậm rãi, anh dừng lại vuốt ve cơ thể cô để làm dịu cảm giác đau đớn. Đây là điều bình thường khi thân mật lần đầu, Đình Nhậm đã cố gắng làm cho cô thoải mái nhất có thể.
“Em cảm thấy thế nào?”
Lần đầu tiên trong người có một vật lạ chen vào, vừa căng vừa ấm. Sau một lúc chưa quen thì Vân Kiều cũng dần thích ứng được, cô động đậy nhẹ hạ thân, bên dưới lần đầu được khai phá lại không ngừng ôm chặt lấy.
“Thoái mái lắm… Tiếp tục đi anh…
Hơi thở cô gấp gáp trở lại. Đình Nhậm đẩy nhẹ hạ thân, từ nhịp chậm chạp ra vào.
Đường đi được bôi trơn bởi màn dạo đầu đầy kích thích cũng tạo điều kiện thuận lợi cho anh tiến vào.
“Ưm… Em nóng quá…
Bên dưới cứ đưa đẩy ngày một nhanh hơn, nhưng vẫn giữ nhịp đều đều để đánh làm cô bị đau. Chất lỏng mờ ám tiết ra ngày càng nhiều. Đình Nhậm biết cô đang rất thoải mái và tận hưởng, anh tăng tốc hơn một chút, mỗi lần đều
đem cả thân lớn đi vào.
Vân Kiều bị kích thích mạnh mẽ, không ngừng co bóp chặt chẽ. Hai cơ thể như hòa làm một, không thể tách rời. Hóa ra khi hai người yêu nhau sâu đậm, cảm giác gần gũi thân mật lại trở nên tuyệt vời đến vậy.
“Em… Em muốn…”
Cả hai vờn nhau rất lâu, anh vẫn giữ tư thế truyền thống từ đầu đến cuối để cô làm quen.
Cảm nhận được kích thích tột độ, hạ thể hơi giật nhẹ, tiếng rên rỉ và thở dốc bắt đầu gấp gáp, anh biết cô sắp đến giới hạn liền đẩy nhanh một lúc. Đến khi cự vật rút ra liền kéo theo một dòng suối trong suốt, cơ thể cô run lên bần bật, mềm nhũn.
“Em vừa ra phải không?”
Đình Nhậm lại tiếp xục xoa nắn đôi gò bồng, vuốt ve bên dưới. Vì vừa tiết thân nên Vân Kiều trở nên nhạy cảm, anh chạm đến đâu cũng liền trở thành một đợt kích thích.
“A… Dừng lại…
Miệng bảo dừng lại nhưng cơ thể cô lại thật nghịch ngợm, bên dưới vẫn không ngừng tiết ra chất bôi trơn tự nhiên.
“Ngoan nào.”
Đình Nhậm lại tiếp tục một đợt xâm chiếm, lần này anh bắt đầu ra vào mãnh liệt hơn. Hạ thân hai người cứ va chạm liên tục tạo nên những âm thanh mờ ám. Tiếng thở dốc của đôi nam nữ và tiếng rên rỉ liên tục của nữ nhân nếu khiến bất kì ai nghe thấy đều phải đỏ mặt.
Sau một hồi trừu sáp, anh ôm chặt lấy cô, mạnh mẽ kết thúc.
Vân Kiều cảm nhận được một lượng chất lỏng nóng được phóng thẳng vào bên trong cơ thể, vô cùng kích thích.
Cả hai ôm lấy cơ thể nhau, trao nhau những nụ hôn say đắm.
“Anh có làm em đau không?”
Nằm nghỉ một lúc, Đình Nhậm lại vuốt ve bên dưới, nơi nhiều loại chất lỏng còn vươn lại, là kết quả của cuộc ân ái vừa rồi.
“Không… Em không cảm thấy đau nữa, ngược lại rất..”
“Rất thích có phải không?”
“Anh xấu quá đi!”
Cô biết anh lại trêu mình, liền đấm vào ngực anh một cái. Nhưng Đình Nhậm đã nhanh tay bắt được.
“Được rồi, bây giờ anh sẽ đưa em đi tắm. Còn nếu em muốn đánh anh, anh sẽ phạt đấy?”
Giọng của Đình Nhậm kết hợp với ánh mắt đầy quyến rũ, thêm cả nụ cười đầy đen tối kia cũng đủ khiến Vân Kiều trốn vào trong chăn.
Anh cười bất lực, biết trẻ con da mặt mỏng nên không trêu nữa, liền bế cô vào phòng tắm.