Sau Khi Thất Tình, Tôi Kêu Gào Trong Giấc Mơ Của Đại Ca Học Đường
8
Bầu không khí đại ca học đường mang lại rất ngột ngạt.
Anh ta nhìn tôi chằm chằm, chờ câu trả lời của tôi.
Vừa mở miệng định trả lời tôi lại ợ một tiếng vang dội.
Bầu không khí im lặng lần nữa.
Tôi đỏ mặt.
Còn đại ca học đường lại bật cười.
Trời ạ, sao tôi cứ luôn xấu mặt với đại ca học đường thế này nhỉ?
Tất cả hình ảnh xấu hổ nhất trong hai mươi năm cuộc đời của tôi đều bị đại ca học đường nhìn thấy.
Tôi cố gắng coi như chưa xảy ra chuyện gì, nghiêm túc nói: “Tôi từ chối!”
Đại ca học đường nhíu mày: “Cho tôi lý do.”
“Giả thành một cặp chán lắm, tôi không muốn ép buộc bản thân vì những người không đáng để tâm. Bọn họ muốn nói gì thì cứ để họ nói đi.”
Đại ca học đường gõ bàn: “Hình như em quên người mà em đang nhắc đến là tôi.”
“… Cũng đúng.”
Cuối cùng vẫn do tôi làm liên lụy.
Đại ca học đường lắc đầu: “Được, vậy không giả vờ nữa, chúng ta nói chuyện nghiêm túc.”
Tôi nửa tỉnh nửa mê: “Nói chuyện gì?”
“Nói chuyện yêu đương. Sở Huỳnh, làm bạn gái tôi đi?”
“Anh đùa à?”
Đại ca học đường thở dài: “Chịu thôi, tối nào em cũng quyến rũ tôi, tôi rung động rồi.”
Tôi lắp bắp: “Gì mà mỗi tối, rõ ràng chỉ có tối qua…”
Tôi vội che miệng lại.
Đại ca học đường kiêu ngạo: “Đấy! Em thừa nhận rồi!”
Tôi phẫn nộ đập bàn: “Anh gài bẫy tôi!”
Đại ca học đường giơ tay đầu hàng: “Được được, tôi thừa nhận.”
Bàn tay to lớn của anh đột nhiên nắm lấy tay tôi.
Nhất thời đầu óc tôi trống rỗng.
Anh thì thầm: “Sở Huỳnh, tối nào em cũng xông vào giấc mơ của anh muốn làm gì thì làm, anh sao có thể không rung động được?”
Thẩm Tê Đình nhìn tôi thật sâu.
9
Tôi nhớ tới Cố Thụy.
Ngày xưa lúc tỏ tình hắn nhờ người ta đưa cho tôi bức thư, trong thư chỉ có một câu đơn giản.
“Anh thích em, làm bạn gái anh nhé!”
Ở thời trung học thì chỉ một hành động như thế này cũng đủ khiến người ta quẫn trí.
Lúc đó, tôi tràn ngập khát khao về tình yêu.
Nhưng tôi chưa bao giờ cẩn thận suy ngẫm tình yêu là gì.
Cố Thụy đẹp trai, học giỏi, nổi tiếng trong trường.
Tôi vui vẻ đồng ý.
Nhưng rõ ràng hắn mới là người theo đuổi tôi, nhưng tôi lại cảm thấy như mình đang theo đuổi hắn.
Tôi vốn là người chậm chạp, Cố Thụy không mang đến cho tôi cảm giác gì.
Khoảng ba năm, tôi dần nhận ra rằng hắn không thích tôi.
Khi tôi hắt hơi, ánh mắt Cố Thụy lộ sự chê bai.
Thời điểm tôi thèm ăn vặt, Cố Thụy chẳng muốn đi cùng tôi.
Lúc dạo phố, tôi tiêu xài quá mức, Cố Thụy thậm chí làm như không quen biết tôi.
Ba năm quen nhau toàn là tôi chạy theo hắn.
Buông bỏ cần can đảm, nhưng tôi không làm được.
Tôi giả vờ không quan tâm, giả vờ hài lòng, giả vờ vô cảm đến mức không nhận ra bạn trai không yêu mình.
Tôi chôn giấu cảm xúc thật vào một góc.
Cho đến khi chia tay, tôi mới chấp nhận tất cả.
Chính sự xuất hiện của đại ca học đường đã đánh tan phong ấn niêm phong cảm xúc.
Đứng trước mặt anh, tôi không cần ngụy trang.
Tôi có thể làm chính mình, tươi cười từ tận đáy lòng, ngay cả khi làm gì đó xấu hổ cũng không còn thấy lo lắng, thay vào đó, chúng trở thành những ký ức tốt đẹp.
Tôi bị nụ cười của đại ca học đường mê hoặc, theo bản năng gật đầu.
“Nguy hiểm thật, suýt chút xong đời rồi!”
Tôi tự hỏi lời anh nói có nghĩa gì thì di động có thông báo tin nhắn của Trương Duyệt Duyệt.
“Chuyện gì thế? Đại ca học đường đăng bài giải thích trên diễn đàn, nói anh ta và cậu đang yêu đương kìa!”
“Bài post như muốn nổ tung đấy!”
“Cậu hay lắm Sở Huỳnh, không ngờ cô ngốc như cậu lại có thể gạt được bọn tớ!”
Tôi giật mình nhảy dựng lên.
Đại ca học đường híp mắt: “Chỉ là giới thiệu bạn gái cho mọi người biết thôi.”
“Không đúng, mười phút trước em chưa đồng ý mà!”
“Trước khi ra ngoài anh đã đã lên lịch một tiếng sau đăng, không ngờ sau mười phút mới thành sự thật. Để anh xóa bài. Mà khoan, tiểu tiết không quan trọng, quan trọng là… Đồng ý rồi không thể thay đổi, nếu không anh sẽ làm ầm lên đấy! Anh nói mà, Sở Huỳnh lúc nào cũng thay lòng đổi dạ…”
Tôi không ngờ đại ca học đường lại biết dùng chiêu khóc lóc om sòm.
Xin hỏi có thể trả bạn trai này về nơi sản xuất không?
Hai chúng tôi còn đang ầm ĩ, Trương Duyệt Duyệt lại nhắn tin.
“Liễu Linh Linh điên rồi, cô ta cũng đăng bài. Sở Huỳnh, cậu phải bình tĩnh, đừng hoang mang.”
10
Tiêu đề bài viết của Liễu Linh Linh là: Hy vọng những tên cặn bã sẽ lộ bộ mặt thật, không còn cô gái nào bị tổn thương nữa.
Tuy không nhắc thẳng tên nhưng cô ta đã đăng tải ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện.
Nội dung chat là những lời tán tỉnh.
Dòng tin nhắn cuối cùng là: “Liễu Linh Linh, tôi chỉ chơi đùa với cô thôi, bây giờ chán rồi, tạm biệt!”
Tên trên ảnh chụp màn hình trò chuyện đã bị làm mờ, nhưng ảnh đại diện của người đó rõ ràng là của đại ca học đường.
Mọi người trên diễn đàn cũng nhận ra chi tiết này, đám bạn khi nãy còn nhiệt tình ủng hộ mối quan hệ mới của anh hầu hết đều im lặng.
Bầu không khí vô cùng khó xử.
Trên mạng rất nhiều người tỏ ra đồng tình với tôi.
“Ngay cả Liễu Linh Linh đại ca học đường còn trời đùa, không biết có thật sự thích bạn gái mới hay không!”
Rất nhiều người để lại bình luận kiểu này.
Trương Duyệt Duyệt tiếp tục nhắn tin cho tôi: “Cậu bình tĩnh đi, đừng có ngốc nghếch tin vào một người mới quen. Thật ra chúng ta chẳng ai hiểu anh ta cả không phải sao?”
Tôi ngẩng đầu, hỏi thẳng đại ca học đường: “Chuyện gì vậy?”
Đại ca học đường đang chờ bạn bè chúc mừng đương nhiên cũng nhìn thấy bài post này.
Anh cau mày, bực bội gãi tóc: “Em có tin không…”
Tuy có vẻ ngớ ngẩn nhưng tôi vẫn ngắt lời anh, khẳng định: “Em tin, chỉ cần là anh nói, em tin.”
Hai mắt đại ca học đường sáng lên, tâm trạng trông có vẻ tốt hơn nhiều.
Bầu không khí cũng trở nên thoải mái hơn.
“Anh chưa từng nói chuyện với cô ta, người trong tin nhắn chắc chắn không phải anh.” Đại ca học đường thở dài, “Anh có thể chứng minh việc này không do mình làm, nhưng chuyện khiến em khó xử vẫn xảy ra, anh thật sự xin lỗi.”
Tôi định an ủi anh thì lại nhận tin nhắn mới.
Là tin nhắn của Cố Thụy.
11
Tôi thật sự hối hận.
Tại sao tôi chưa chặn tên khốn kia để bảo vệ môi trường mạng trong sạch của mình chứ?
Tôi đọc tin nhắn của hắn: “Sở Huỳnh, sao cô lại ở bên người như thế hả?”
Tôi nhắn trả lời ngay: “Tôi quên dọn rác điện thoại, cảm ơn anh đã nhắc nhở.”
Giây sau tôi chặn tài khoản của hắn.
Đại ca học đường mua thêm ly nước dúi vào tay tôi.
Là vị đào ngọt ngào tươi mát.
Anh đứng trước mặt tôi, đột nhiên ho một tiếng.
Tôi chưa kịp hỏi gì, anh đã sải bước tới gần, nắm lấy tay tôi: “Anh sẽ nắm tay dắt em đi, em cứ uống nước đi.”
Mặt anh ửng đỏ.
Rõ ràng chỉ nắm cổ tay kéo tôi đi thôi nhưng anh lại vô cùng cẩn thận, không dám mạnh tay.
“Cổ tay con gái gầy thế nào sao? Cứ có cảm giác dễ bị nghiền nát vậy.” Anh lẩm bẩm.
Trương Duyệt Duyệt cứ mắng tôi là cô ngốc.
Rõ ràng đại ca học đường còn ngốc hơn.
Tôi cúi đầu uống nước, nhếch miệng cười.
Tâm trạng này tốt thật.
Tôi tò mò hỏi: “Chúng ta đi đâu?”
Đại ca học đường lấy lại thói côn đồ: “Dẫn em đi giới thiệu với các anh em, họ muốn gặp em lâu lắm rồi.”
Cũng đúng, hình như yêu đương đều phải đi ra mắt bạn bè.
Trước đây Cố Thụy chưa ừng dẫn tôi đi gặp bạn bè của hắn.
Tôi muốn giới thiệu hắn cho bạn bè của tôi, hắn cũng không thích.
Sau khi tôi và Cố Thụy chia tay, Trương Duyệt Duyệt từng cảm thán: “Sở Huỳnh à, thật ra tớ muốn nói với cậu lâu lắm rồi. Nếu không phải thấy hai cậu ở bên nhau, tớ thật sự nghi ngờ chuyện Cố Thụy là bạn trai cậu chỉ là ảo tưởng của mỗi cậu đấy.”
Nghĩ vậy, tôi hạ quyết tâm: “Thẩm Tê Đình, em muốn gọi cả bạn của em đi cùng nữa.”
Tôi tưởng đại ca học đường sẽ do dự, không ngờ anh hạnh phúc nói: “Thật sao? Được thôi, để anh đặt chỗ!”
Tôi lập tức nhắn tin cho nhóm Trương Duyệt Duyệt: “Mau tới đây, đại ca học đường mời một bữa!”
Nhóm chat lập tức trở nên rộn ràng.
“Bữa cơm miễn phí buổi tối tớ sẽ đến, thuận tiện bảo vệ Sở Huỳnh của tớ!”
“Trương Duyệt Duyệt, cậu đánh thắng đại ca học đường không? Có điều không sao, tớ sẽ làm pháp sư trị liệu từ xa.”
“Mấy cậu nhớ che chắn cho tớ nhé, để tớ nghiên cứu con đường bỏ trốn ở thời khắc quan trọng.”
Tôi bật cười: “Mấy cậu yên tâm, người đó thật sự không phải đại ca học đường, hiểu lầm sẽ được giải quyết nhanh thôi.”
Tôi thấy đại ca học đường không hề hoang mang, tuy chỉ mới quen Thẩm Tê Đình nhưng tôi rất tự tin vào sự hiểu biết của mình về anh.
Tôi bổ sung: “Đại ca học đường có dẫn cả anh em tới, nghe đâu ai nấy đều đẹp trai lắm.”
Trương Duyệt Duyệt gửi biểu cảm nghiến răng nghiến lợi: “Chết tiệt, điểm yếu bị cậu lợi dụng rồi!”
Quả nhiên đúng như tôi đoán.
Trước buổi tụ tập buổi tối, đại ca học đường đã đích thân lên diễn đàn trả lời.